Nguyên Thạch

Đâu dáng người thương.

Xưa theo em đến trường.
Nhặt từng nụ hoa thương.
Ép đầy trang nhật ký.
Đợi nhau lúc tan trường.
Vạt trắng gió bay bay.
Hương thầm em có hay.
Đượm ngọt ngào phố sá.
Tình ủ hương trời mây.
Mùa gió chướng bão bùng.
Tôi xây chí trai hùng.
Thời loạn ly không hẹn.
Kiếp trai bận kiếm cung.
Chiều thu đi trong mưa.
Lối về ai đón đưa.
Mắt biếc hòa biển mặn.
Buồn ơi nói sao vừa.
Tháng Tư buổi sầu ly.
Đời viễn phương tôi đi.
Trong cơn lùa sóng dữ.
Không một phút từ ly.
Năm năm em đợi chờ.
Tình thoảng như giấc mơ.
Theo chồng về xứ lạ.
Trôi theo mối duyên hờ.
Tôi phương trời biền biệt.
Tìm đâu màu mắt biếc.
Tình chất ngất lưu đầy.
Mơ vùng trời nước Việt.
Nơi đây dài tháng năm.
Giá rét bước âm thầm.
Vu vơ lời tình nhớ.
Như mây bay ngàn năm.
Mất nhau trong cuộc đời.
Cách biệt hai phương trời.
Còn chăng là kỷ niệm.
Thầm gọi cố nhân ơi.
Nay về lại con đường.
Tìm đâu dáng người thương.
Còn bao giờ gặp lại.
Tình nơi xa cuối đường.

Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 19.7.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Đâu dáng người thương."